Breaking News

Cơn "bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc

Jung Duk-hyun, nhà phê bình văn hóa đại chúng có lẽ đã "cày" nhiều phim truyền hình Hàn Quốc (K-drama) hơn bất kỳ ai trên đất nước này, nhận định rằng thể loại phim này thường bị xem nhẹ vì quá phổ biến và dễ tiếp cận. Tuy nhiên, ông tin rằng chính khả năng khơi gợi cảm xúc mãnh liệt, lay động tâm can người xem mới là điều khiến K-drama đọng lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả.

"Chính sự gần gũi, chân thật của phim truyền hình đã tạo nên sức hút đặc biệt. Tôi tin rằng không có loại hình truyền thông nào có thể lột tả suy nghĩ, cảm xúc của người bình thường tốt hơn phim truyền hình," nhà phê bình 55 tuổi chia sẻ với tờ The Korea Times.

"Phim truyền hình không chỉ là một thế giới khác biệt với chúng ta. Chúng chạm đến ta ở một tầng sâu hơn, chân thật hơn", ông nói.

Cơn "bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc

Cơn "bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc- Ảnh 1.

Theo Jung, điều làm nên sự khác biệt của K-drama chính là khả năng đánh thức cảm xúc người xem một cách độc đáo. Ảnh: Netflix.

Jung đã có hơn 20 năm kinh nghiệm viết phê bình phim truyền hình và điện ảnh Hàn Quốc. Năm 2021, ông xuất bản cuốn sách đầu tay về đề tài này, "Có những lúc lời thoại từ phim truyền hình xuyên thấu trái tim". Mới đây, ông tiếp tục cho ra mắt cuốn sách thứ hai, "Không có ngày nào không rực rỡ", một công trình hai năm với những bài luận về 45 câu thoại ấn tượng nhất từ K-drama đã chạm đến trái tim ông, cùng những chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc sống.

"Bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc

Theo Jung, điều làm nên sự khác biệt của K-drama chính là khả năng đánh thức cảm xúc người xem một cách độc đáo.

"Người Hàn Quốc vốn nổi tiếng là giàu tình cảm và nhạy cảm. Phim truyền hình Hàn Quốc đã phản ánh điều đó, khai thác mọi cung bậc cảm xúc trong câu chuyện của họ. Họ đưa người xem vào một hành trình đầy cảm xúc, khiến họ cười thả ga, khóc nức nở, phẫn nộ tột cùng, và tất cả những cung bậc cảm xúc khác," ông chia sẻ.

Đây chính là lý do tại sao những bộ phim về cuộc sống đời thường như "Reply 1988" lại có thể chạm đến trái tim của khán giả ở những quốc gia khác, dù họ không có chút kiến thức nào về bối cảnh xã hội Hàn Quốc thời bấy giờ.

Cơn "bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc- Ảnh 2.

"My Liberation Notes" là câu chuyện về những người thành thị dường như có tất cả mọi thứ, nhưng lại cảm thấy trống rỗng và khao khát được giải thoát. Ảnh: Netflix.

So với phim truyền hình Mỹ, thường thể hiện cảm xúc một cách trực tiếp, phim Hàn Quốc lại xây dựng cảm xúc một cách từ tốn, chậm rãi. Khán giả chứng kiến nhân vật dần trưởng thành, vật lộn với những cảm xúc phức tạp, đắn đo suy nghĩ có nên bộc lộ hay không.

"Bạn không chỉ đơn thuần xem một câu chuyện, mà còn sống cùng nhân vật. Và khi họ cuối cùng cũng bộc lộ cảm xúc sau bao nhiêu dồn nén, điều đó sẽ có tác động mạnh mẽ đến người xem. Nó giống như một mỏ neo cảm xúc được thả vào sâu thẳm trái tim bạn. Đó chính là sức mạnh đích thực của phim truyền hình Hàn Quốc," Jung khẳng định.

Nói về sự khác biệt giữa phim Hàn và phim Nhật, Jung chỉ ra rằng loạt phim Nhật Bản "Alice in Borderland" (2020), dù có nhiều điểm tương đồng với bom tấn "Squid Game" của Hàn Quốc, nhưng lại không tạo được sự đồng cảm với nhân vật do quá tập trung vào yếu tố sinh tồn và sự khắc nghiệt của trò chơi.

"My Mister" và "My Liberation Notes": Những bản tình ca cuộc đời

Jung là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của hai bộ phim "My Mister" (2018) và "My Liberation Notes" (2022), cả hai đều do biên kịch Park Hae-young chắp bút.

"Tôi đã xem mỗi bộ ba lần, và mỗi lần lại có một cảm nhận khác nhau. Lần đầu xem "My Mister", tôi nghĩ đó là câu chuyện về mối quan hệ giữa một cô gái trẻ và một người đàn ông lớn tuổi. Tôi thấy nó đã khắc họa rất chân thực những khó khăn và cảm xúc của những người đàn ông trung niên. Nhưng đến lần thứ hai, tôi thực sự ấn tượng với cách xây dựng bối cảnh. Ngay từ cảnh đầu tiên, khi một con côn trùng bay vào văn phòng Ji-an, nó đã như một ẩn dụ cho cả bộ phim," ông chia sẻ.

"My Mister" xoay quanh câu chuyện của Dong-hoon (Lee Sun-kyun) và Ji-an (IU), hai tâm hồn đồng điệu tìm thấy sự an ủi và dần dần trở nên bảo vệ lẫn nhau.

Jung nhận thấy "My Mister" mang đậm triết lý Phật giáo.

"Trong cảnh mở đầu, mọi người đều giật mình khi một con côn trùng bay vào. Dong-hoon nói rằng đó là một sinh vật sống và không nên giết nó, nên anh cố gắng bắt và thả nó ra. Nhưng Ji-an lại đập chết và vứt nó đi. Phép ẩn dụ tài tình này đã hé lộ thông điệp của bộ phim - sự xung đột giữa hai kiểu người khác nhau," ông phân tích.

"Dong-hoon là một kỹ sư kiểm định an toàn, cho thấy sức mạnh cốt lõi có thể giúp một tòa nhà chống chọi với ngoại lực. Anh có nội lực mạnh mẽ, nhưng cuộc sống cá nhân lại đầy sóng gió. Vợ anh ngoại tình, anh phải đấu tranh để tồn tại trong công việc. Ji-an cũng đang chật vật về cả tài chính lẫn tinh thần. Dù cuộc sống chao đảo, họ vẫn cố gắng hết sức. Rồi người bạn của Dong-hoon, nay đã là một nhà sư, nói rằng đó chỉ là tham vọng của anh và khuyên anh nên buông bỏ," ông tiếp tục.

"Những người đàn ông trung niên tụ tập ở quán bar Jung-hee từng là những người thành đạt, nhưng giờ đây họ đều sa cơ lỡ vận, làm những công việc tay chân, nhưng họ vẫn sống rất hạnh phúc. Bộ phim muốn nói rằng như vậy cũng không sao. Cuối cùng, Ji-an, cái tên có nghĩa là 'an ủi' trong tiếng Trung, đã tìm thấy sự bình yên."

Một bộ phim khác được Jung yêu thích là "My Liberation Notes", câu chuyện về những người thành thị dường như có tất cả mọi thứ, nhưng lại cảm thấy trống rỗng và khao khát được giải thoát.

"Khi nhìn kỹ, bộ phim cho thấy những người sống ở thành phố cũng đáng thương không kém. Họ bị mắc kẹt trong một khuôn mẫu, không thể sống thật với chính mình. Đó chính là thông điệp của 'My Liberation Notes'. Bạn không thể hiểu hết được nó chỉ sau một lần xem," ông nói thêm.

Cơn "bão" cảm xúc của phim truyền hình Hàn Quốc- Ảnh 3.

"Squid Game" khiến phim truyền hình Hàn Quốc vang xa. Ảnh: Netflix.

Ảnh hưởng của "Squid Game"

Jung cho biết sự thành công vang dội của "Squid Game" trên Netflix đã tạo nên một cú hích lớn cho ngành công nghiệp phim truyền hình Hàn Quốc. Nhiều nhà làm phim trước đây hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh đã chuyển sang làm phim truyền hình, không phải vì đam mê kể chuyện mà vì tiềm năng lợi nhuận khổng lồ. Xu hướng này đang gây ra nhiều tranh cãi trong ngành, làm nhụt chí những người đã dành cả đời để tạo ra những bộ phim truyền hình chất lượng.

Bên cạnh đó, việc Netflix ưu tiên đầu tư vào những thể loại phim cụ thể, đặc biệt là phim hành động-giật gân như "Squid Game", đã làm lu mờ những thể loại khác vốn là thế mạnh của phim Hàn, chẳng hạn như phim tâm lý tình cảm.

"Có một thời gian, sản xuất phim tâm lý tình cảm bị chững lại. Nhưng sau đó, các nền tảng trực tuyến trong nước như Tving đã bắt đầu mua lại những bộ phim này, và chúng đang trở nên ngày càng phổ biến cả trong và ngoài nước. Điều này xảy ra sau thành công của 'Squid Game', bộ phim đã tạo ra một tác động lâu dài đến ngành công nghiệp. Giờ đây, chúng ta đang chứng kiến sự hồi sinh của thể loại phim tâm lý tình cảm, một thể loại vốn luôn là món ăn tinh thần không thể thiếu của khán giả Hàn Quốc," Jung nhận định.

Sau hiện tượng toàn cầu "Squid Game" và sự bùng nổ của K-drama, chi phí sản xuất phim truyền hình đã tăng lên đáng kể. Điều này, cùng với việc Netflix tăng cường đầu tư vào thị trường Nhật Bản, đã thúc đẩy làn sóng hợp tác giữa các công ty sản xuất Hàn Quốc và Nhật Bản.

"Các nhà làm phim Nhật Bản đang tích cực tìm kiếm đối tác Hàn Quốc. Sự tham gia của các đạo diễn và diễn viên Hàn Quốc được xem là một bảo chứng thành công, thu hút sự chú ý của khán giả. Điều này dẫn đến sự xóa nhòa dần ranh giới giữa nội dung Hàn Quốc và Nhật Bản," ông nói.

No comments

Khau Trang Y Te